Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Ta chính là cây ngân hạnh mà ngươi đã chém vào ban ngày đó.”
“Trời ơi, xin lỗi, xin lỗi nha! Tôi đâu có biết là cô, cứ tưởng chỉ là cây bình thường thôi. Với lại thấy nó chảy máu tôi cũng dừng tay mà, chắc cũng không làm cô bị thương nặng đâu nhỉ? Mà nói chứ cô là yêu tinh hay thần tiên vậy? Sao lại chui vô giấc mơ của tôi thế?”
Ngay khi vừa mở miệng, hắn tung luôn bộ combo ‘chối ba lần tức vô tội’, vừa thể hiện thái độ hợp tác, vừa giữ thế chủ động. Hắn mới có mấy cấp đâu, gặp mấy nhân vật kiểu bí ẩn thế này thì tốt nhất đừng gây thù nhưng cũng không nên quá lép vế, kẻo dễ bị bắt nạt.
Cô tiên nữ bị chuỗi phản ứng bất ngờ này làm cho hơi sững người, dường như không quen với cách đối thoại thẳng thừng như vậy.
Nhưng rất nhanh cô ta lấy lại phong thái, gương mặt thanh tú hiện lên vẻ oán thương: “Tráng sĩ, hãy nghe ta kể hết đầu đuôi. Thật không giấu gì, ta vốn là tiên nữ trên trời, ẩn cư tu hành ở thung lũng này suốt năm trăm năm. Ai ngờ bị một tên yêu đạo dùng tà pháp phong ấn vào cây ngân hạnh, ép rút linh lực, chịu đủ khổ cực, cho đến nay đã tròn năm trăm năm rồi. Giờ chỉ mong có người giúp ta thoát khỏi khổ nạn này. Ta thấy tráng sĩ dũng cảm hơn người, không biết tráng sĩ có sẵn lòng ra tay cứu giúp? Nếu tráng sĩ giúp ta thoát khỏi gông xiềng, ta nhất định sẽ hậu tạ xứng đáng. Đan dược tiên gia, bùa chú bí tàng, pháp bảo tiên khí, ta chẳng thiếu thứ gì.”
“Vậy... nếu tôi muốn thành tiên thì sao?”
Tiên nữ đáp ngay không chút do dự: “Nếu tráng sĩ có lòng tu tiên học đạo, ta dĩ nhiên sẽ hết sức giúp đỡ. Chỉ cần giúp ta thoát khốn, ta sẽ dẫn tráng sĩ nhập đạo, chuyện thành tiên không phải là không thể.”
“Thế tôi phải làm gì? Có phải chặt cái cây ngân hạnh ban ngày là xong không?”
“Không, không, không! Suốt năm trăm năm qua, ta đã dốc hết sức lực mới vươn được rễ chính ra ngoài thôn, mọc thành cây mới. Chính là cây bị ngươi làm bị thương ban sáng. Cây này là do ta dùng tiên pháp tạo nên để liên lạc với thế giới bên ngoài, tuyệt đối không thể phá hủy.
Còn thân thể thực sự của ta vẫn đang bị phong ấn trong cây ngân hạnh to nhất bên cạnh từ đường thôn Ngân Hạnh này. Đó mới là chỗ ta bị nhốt.
Nếu tráng sĩ muốn giúp ta, chỉ cần đợi đến nửa đêm, khi xung quanh không có ai, phá hết phù chú quanh cây đó, ta sẽ được tự do. Tráng sĩ có thể giúp ta chứ?”
[...
Hệ thống thông báo: Ngươi đã kích hoạt sự kiện hiếm gặp, "Thỉnh cầu của Ngân Hạnh tiên tử".
- Mô tả nhiệm vụ: Trong giấc mơ, ngươi gặp một cô gái kỳ lạ xưng là tiên nữ, nhờ ngươi giúp nàng phá bỏ phong ấn quanh cây ngân hạnh để được tự do. Nàng hứa sẽ hậu tạ hậu hĩnh sau khi thành công.
- Mục tiêu nhiệm vụ: Phá hủy pháp trận bảo vệ cây ngân hạnh.
- Phần thưởng nhiệm vụ: ?????
…]
Tiêu Kiệt nghĩ bụng: “Biết ngay mà, lại là trò lừa đảo.”
Hắn hỏi “Có thể thành tiên không?” vốn để thử phản ứng của đối phương.
Nếu tiên nữ nói việc thành tiên rất khó, đổi phần thưởng khác thì còn có chút đáng tin. Đằng này cái gì cũng gật đầu ngay, thành tiên mà nói nhẹ như gió, trăm phần trăm lùa gà.
Nhớ lại đoạn CG mở đầu game có câu gì mà ‘chư thần đã diệt, chúng tiên đã ẩn’.
Nếu game này thật sự có thể thành tiên thì cũng phải đến giai đoạn cuối game mới mở, chứ không thể cho luôn ở thôn tân thủ thế này.
Chưa kể phần thưởng lại còn là dãy ‘?????’.
Rõ ràng là vẽ bánh.
Hắn không để lộ cảm xúc gì, giờ vẫn đang trong mơ, lỡ làm tiên nữ nổi giận vung kiếm thật thì phiền to. Không rõ sẽ nguy hiểm đến mức nào, nên tạm thời cứ giả vờ đồng ý cái đã.
“Được rồi, chuyện này cứ để tôi lo.” Tiêu Kiệt gật đầu nhận lời.
Hắn chọn ngay [Chấp nhận nhiệm vụ].
Thấy Tiêu Kiệt gật đầu sảng khoái, nàng tiên nữ tỏ vẻ mừng rỡ, liền khẽ cúi người thi lễ: “Vậy xin giao mọi việc cho tráng sĩ, tiểu nữ xin cáo từ. Xin tráng sĩ nhất định hoàn thành trọng trách này. Sau khi thành công, tất sẽ có hậu báo.”
Khi Ngân Hạnh tiên tử biến mất, bóng tối xung quanh cũng dần tan đi.
Nhân vật của hắn vẫn đang nằm trên giường, như thể vừa tỉnh dậy sau một giấc mơ dài.
Nhìn quanh căn phòng trọ, Tiêu Kiệt không khỏi trầm trồ ‘Game này đúng là đỉnh thật! Có thể nhận cả nhiệm vụ cũng trong mơ!’
Đúng lúc này, Ta Muốn Thành Tiên cũng vừa tỉnh.
“Ông trời ơi anh Tùy Phong ơi anh đỉnh vãi ò đoán y như chóc, thật sự có thần tiên kìa! Cô ấy bảo chỉ cần giúp cô thoát khỏi trói buộc là sẽ giúp em hồi sinh anh trai!”
“Xạo đó.” Tiêu Kiệt nhếch mép.
“Hả? Xạo á?”
“Chuẩn. Với anh thì cô ta hứa giúp tu tiên thành đạo, còn với em thì là hồi sinh anh trai. Rõ ràng là tuỳ người mà hứa khác nhau. Với lại tụi mình đang ở thôn tân thủ nha thanh niên, game nào lại đem phần thưởng thành tiên ra vứt ở đầu game?
Chưa kể nhiệm vụ bình thường ít nhất hệ thống cũng sẽ hiển thị rõ phần thưởng là gì.
Còn lần này thì sao? Cô tiên kia chỉ nói mồm, phần thưởng toàn dấu hỏi. Lừa trắng trợn còn gì.
Anh cá là nếu may mắn thì được ‘thưởng’ vài cục rác cho có, xui xẻo là gặp hoạ vì giúp nhầm người luôn.”
"Giờ sao đây anh? Nhiệm vụ cũng đã nhận rồi."
"Nhận rồi cũng đâu có nghĩa là phải làm. Game này đâu có hình phạt nếu hủy nhiệm vụ, cứ hủy thôi. Tự do trong game này cao lắm, không cần phải bám theo tuyến nhiệm vụ đâu.”