Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Tần Mạn Mạn liếc cậu một cái, tức giận nói: "Em rốt cuộc biết anh dốt văn ở đâu rồi! Toàn học thơ cổ vớ vẩn!"
Thật ra cô có chút buồn cười, nhưng khoan hãy nói, đọc qua rất thuận miệng nha.
...
Khanh Vân thầm nghĩ lúc này mới đến đâu chứ!
Cậu còn chưa nói, "Em cùng tướng quân cởi chiến bào, trong trướng Phù Dung hưởng đêm xuân".
Thực ra, lúc này rất hợp tình hợp cảnh.
Khanh Vân cởi giày, muốn nằm ngang trên ghế sofa, lại bị Tần Mạn Mạn kéo lại: "Đi phòng ngủ ngủ đi."
Trong mắt cô tràn đầy giảo hoạt.
Khanh Vân tức giận không chịu nổi: "Em tưởng anh không biết khoang trước còn có người à!"
Xe nhà có khoang trước khoang sau, chỉ là có loại xe sẽ có vách ngăn để phân chia khu vực chức năng.
Hiển nhiên chiếc xe này là để chiếu cố tính riêng tư, vách ngăn rất tốt.
Tần Mạn Mạn vẻ mặt ngạc nhiên nhìn cậu: "Ồ? Anh làm sao nhìn ra được?"
Có chút không khoa học!
...
Động cơ của chiếc xe này được xử lý cách âm, cho dù đứng bên cạnh xe cũng không cảm nhận được tiếng ồn.
Khanh Vân cười ha ha hai tiếng, chỉ chỉ thiết bị điện bên người.
"Vật lý của anh vẫn ổn chứ? Trong xe chiếu sáng không dùng được nhiều điện, tủ lạnh loại đồ vật này quanh năm không cúp điện anh cũng có thể hiểu được. Giống máy tính mở trong xe bây giờ, điều hòa các thứ đều dùng tốn điện.
Nơi này là công viên, dưới tình huống không có nguồn điện bên ngoài, chỉ dựa vào ắc quy, chống đỡ không được bao lâu.
Cho nên, đáp án chỉ có một, động cơ xe vẫn luôn vận hành, trong khoang trước hoặc là tài xế, hoặc là quản gia nhà em các kiểu."
Thấy bị vạch trần, Tần Mạn Mạn không có nửa điểm xấu hổ, khanh khách cười: "Phía trước là bác Lưu, tối hôm qua anh đã gặp."
Khanh Vân hừ lạnh một tiếng, thảo nào cô nàng này không hề sợ hãi.
Cậu biết bác Lưu này, không chỉ tài xế, còn là bảo tiêu, lính đặc chủng xuất ngũ.
Thân thủ kia, phàm là cậu có ý đồ xấu xa muốn cưỡng ép làm chút gì đó, một mình bác ấy ít nhất đánh năm người cậu.
Cho nên...
Cô nàng này có hứa hẹn của cậu và bảo hiểm kép của bác Lưu trước đó, có thể muốn làm gì thì làm!
Nói trắng ra là, cô ấy muốn "bóc lột" cậu miễn phí!
Hai tay cậu buồn bực gối đầu nằm trên ghế sofa, nhắm mắt lại không thèm để ý tới cô.
Tần Mạn Mạn nhịn cười, đi qua đẩy cậu: "Đi vào phòng ngủ ngủ, còn có một cái giường sô pha, ngủ trên giường thoải mái hơn."
Sinh viên ở ký túc xá có thể về phòng ngủ nghỉ trưa, nhưng tiếng ngáy của phòng cậu đã nổi tiếng khắp trường.
...
Cô bảo cậu đến đây nghỉ trưa vào buổi trưa, không chỉ muốn cậu được ăn uống đầy đủ dinh dưỡng, mà còn muốn cậu được ngủ một giấc thoải mái.
Khanh Vân liều mạng vì cô, cô tự nhiên sẽ chăm sóc tốt tất cả mọi thứ của cậu.
Nhưng nếu để cậu ngủ ở trên ghế sofa, tất cả những thứ này liền mất đi ý nghĩa.
Đồ ăn cũng đâu phải là không thể mang đến trong phòng học.
Khanh Vân lại không cảm kích, mí mắt cũng không mở ra một chút: "Không đi!"
Trong lòng cậu cũng thấy buồn cười.
Người khác trong giai đoạn mập mờ, con gái đều là ngàn phòng vạn phòng, cho dù là xác định quan hệ yêu đương, khoảng cách được "vào nhà" còn có một đoạn đường dài.
Bà cô này thì hay rồi, làm ngược lại.
Tần Mạn Mạn nghe vậy mặt xinh lạnh đi, ngồi ở bên cạnh cậu, cũng không nói chuyện, một mình hờn dỗi.
Rơi vào đường cùng, Khanh Vân ngồi dậy, ôm cô vào lòng.
Trong ngực cậu, Tần Mạn Mạn giả vờ vùng vẫy hai lần, mím môi cười trộm.
"Anh sợ anh không nhịn được."
Tần Mạn Mạn nghe vậy khóe miệng vểnh lên, thở phào nhẹ nhõm: "Em còn tưởng là em không có sức quyến rũ."
Bạn thân của cô cũng không phải không có ai yêu đương, đều nói con trai nóng vội.
Tuy Khanh Vân không có quy củ trước mặt cô, nhưng luôn biết chừng mực.
...
Điều này làm cho cô cao hứng, đồng thời lại sinh ra hoài nghi đối với mị lực của mình.
Bình thường dáng người của cô đều giấu trong bộ đồng phục rộng thùng thình, ngoại trừ đôi "đại bác" kia thật sự không có cách nào khác, những thứ khác đều giấu cực kỳ kín đáo.
Dẫn đến từ hiệu quả thị giác mà xem, phía sau là "màn hình phẳng".
Để không thể hiện cao, cô còn cố gắng kéo thấp cảm giác thị giác của chân bằng cách mặc quần áo tối màu, hơi có cảm giác "tỉ lệ 5/5".
Mà mấy bạn thân "nhựa" của cô, thì là đẹp như thế nào thì làm thế, một chút cũng không "đầu bù tóc rối" như nữ sinh cấp ba!
Đặc biệt là Đường Thiến Ảnh!
Tần Mạn Mạn cũng phát hiện ra rất nhiều lần cái tên xấu xa này đi trộm nhìn chằm chằm vào "đôi gò bồng đảo" của Đường Thiến Ảnh!
Có gì là ghê gớm!
Em còn lớn hơn cô ta có được không!
Cô cũng biết, Khanh Vân chỉ gặp qua một lần cô mặc quần áo bình thường.
Vẫn là lúc nhập học mặc quần yếm, khi đó cô mới 15 tuổi, nào có dáng người gì đáng nói?
Khanh Vân thở dài một hơi, xoay người bế kiểu công chúa, liền ôm cô đi về phía phòng ngủ.
Cậu biết, đừng nói là để cậu vào phòng ngủ, cho dù ngủ ở trên một cái giường, hôn môi thậm chí phát sinh chuyện tuyệt đối không có khả năng xảy ra trước khi lên kệ, Tần Mạn Mạn cũng sẽ không từ chối.
Cô sẽ làm tất cả những gì bạn gái có thể làm cho cậu.
Bởi vì, ở trong đoạn quan hệ này, cô hưởng thụ chính là quá trình.
...
Đối với kết quả, thật ra cũng không có kỳ vọng gì.
Hoặc là nói, cô không dám kỳ vọng.