Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Căn phòng trên phi thuyền này được chia thành bốn cấp độ: Giáp, Ất, Bính, Đinh. Mạc An đã mua vé hạng Đinh là hạng thấp nhất, nằm ở tầng dưới cùng của khoang hành khách.
Tuy nhiên dù là hạng thấp nhất thì giá cũng lên tới hai nghìn linh thạch, đủ khiến Mạc An nhức nhối. Số linh thạch còn lại của họ phải được dùng vào những việc cần thiết, không thể vì muốn hưởng thụ mà chi thêm linh thạch mua vé hạng cao hơn.
Kiểm tra khắp căn phòng, thấy không có vấn đề gì, Mạc An dùng Thanh Khiết Thuật dọn dẹp một lượt.
“Tiểu Nhị, chúng ta cứ ở đây một lát đã, đợi phi thuyền khởi hành rồi ra boong thuyền dạo chơi.”
“Gù.”
Một giờ sau, bỗng nhiên Mạc An cảm thấy gian phòng rung chuyển dữ dội, theo một tiếng ầm vang vọng, mọi thứ dần bình yên trở lại.
“Tiểu Nhị, chắc là phi thuyền đã bay lên rồi, chúng ta ra ngoài xem sao.”
Nghe Mạc An nói, Quy Quy vụt một cái từ trên giường đá nhảy lên vai Mạc An.
Vỗ vỗ mai rùa của nó, Mạc An mở cửa phòng, dùng thẻ ngọc kích hoạt trận pháp rồi đi về phía boong thuyền ban nãy. Dọc đường hắn thấy không ít tu sĩ, Mạc An nhận thấy phần lớn khí tức của họ đều ở Trúc Cơ kỳ, tu sĩ Luyện Khí chỉ chiếm một phần nhỏ, còn gần như tất cả đều là Luyện Khí hậu kỳ.
Nhìn các tu sĩ tản mát khắp boong thuyền, Mạc An cũng tìm một góc khuất, lặng lẽ ngắm nhìn những đám mây trắng không ngừng trôi lướt trước mắt, cả những rừng cây cỏ dại bên dưới liên tục xẹt qua.
Hưởng thụ làn gió nhẹ mơn man, nhìn trời đất rộng lớn trước mắt và vạn vật nhỏ bé tự do dưới tầng mây, tâm hồn Mạc An không khỏi cảm thấy thư thái, trái tim đang xao động cũng dần dịu lại.
Cuộc sống trên phi thuyền rất đơn điệu, mỗi ngày Mạc An chỉ làm hai việc tu luyện và vẽ phù, việc ăn uống cũng được thay thế bằng Tích Cốc Đan. Thỉnh thoảng hắn cũng ra boong thuyền ngắm nhìn những dãy núi, sông hồ trôi lùi nhanh chóng để điều tiết cuộc sống.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày tới Thiên Lan phường thị.
“Chư vị đạo hữu, còn một giờ nữa phi thuyền sẽ đến Thiên Lan phường thị, xin quý vị chuẩn bị sẵn sàng xuống thuyền.”
Giọng nói ôn hòa trầm ấm lặp lại ba lần, vang vọng khắp các ngóc ngách của phi thuyền.
“Tiểu Nhị, chúng ta sắp đến Thiên Lan phường thị rồi, ra boong thuyền xem sao?”
Vừa thu dọn dụng cụ vẽ phù, Mạc An vừa nói với Quy Quy đang nằm bên cạnh.
“Gù.”
Thiên Lan phường thị là một phường thị cỡ lớn, nhất định rất hùng vĩ, nó cũng rất mong đợi.
Mạc An ít đồ đạc nên ra ngoài khá sớm, chiếm được một vị trí tốt trên boong thuyền nhìn về phía đông. Theo thời gian trôi đi từng giây từng phút, ngày càng nhiều dấu vết của con người xuất hiện trên mặt đất, những con đường uốn lượn như dải lụa, những quần thể kiến trúc lớn nhỏ.
Trong nháy mắt, Mạc An đột nhiên nhìn thấy một tòa thành khổng lồ không thấy biên giới dần hiện ra dưới ánh hoàng hôn mịt mờ, tầm nhìn dịch chuyển sang phía đông nữa là biển xanh vô tận.
Bức tường thành cao lớn màu xám trắng, mặt biển xanh thẳm cuồn cuộn sóng vỗ, hai cảnh tượng hoàn toàn khác biệt nhưng lại hài hòa và đầy rung động.
Theo đà tiến của phi thuyền, tầm mắt Mạc An lướt qua tường thành, nhìn thấy đủ loại kiến trúc cung điện, lầu các. Khi đi ngang qua cổng thành, hắn còn thấy dòng người tấp nập như dệt cửi.
Mọi thứ đều khác biệt đến vậy, hoành tráng và cao cấp hơn nhiều so với những gì Mạc An từng tưởng tượng. So với nó, Cảnh Nguyên phường thị chẳng khác nào một vùng quê hẻo lánh, cách biệt một trời một vực. Lần đầu tiên Mạc An chứng kiến một phong cảnh văn minh phồn thịnh và rực rỡ đến thế ở thế giới dị giới này.
Khi phi thuyền sắp tiến gần đến không trung phía trên tường thành, một người đàn ông trung niên mặc áo bào màu vàng đột nhiên lơ lửng xuất hiện phía trên phi thuyền, một vật phẩm hình dáng giống như tấm lệnh bài được người ấy phóng ra bay về phía trước. Ngay sau đó, Mạc An nhìn thấy bầu trời đang bình thường đột nhiên xuất hiện những gợn sóng lăn tăn như mặt nước, một cái lỗ lớn từ từ hình thành và phi thuyền theo cái lỗ đó bay vào.
Mạc An nhìn một lúc lâu mới sực tỉnh: “Chắc là đại trận hộ thành.”
Hắn lại liếc nhìn nơi người đàn ông áo bào màu vàng biến mất, suy nghĩ lung tung thầm đoán người đó là Tử Phủ hay Kim Đan.
Một khắc sau, phi thuyền đến nơi neo đậu. Mạc An phát hiện chiếc phi thuyền mà trước đó mình từng cho là khổng lồ, ở đây chỉ được xếp vào loại trung bình khá. Ở đằng xa, Mạc An thấy một quái vật thực sự, nhìn sơ qua e rằng tới cả nghìn trượng.
Vừa xuống phi thuyền, Mạc An mang theo Quy Quy mục tiêu rõ ràng đi thẳng đến đại sảnh neo đậu. Hắn tìm đến quầy phụ trách dịch vụ truyền tống trận.
“Tiền bối, khi nào mở truyện tống trận đi tới đảo Trấn Uyên ạ?”
“Ngươi may mắn đó, nửa tháng nữa là có, giờ vẫn còn suất.”
Ông lão đang lim dim ngủ gật lười biếng nói, Mạc An nghe xong trong lòng vui mừng, khoảng thời gian giữa mỗi lần mở truyền tống trận cỡ lớn thế này không hề ngắn.
Thấy Mạc An chuẩn bị mua vé, ông lão chậm rãi thêm vào một câu: “Tám nghìn linh thạch hạ phẩm.”
Mạc An đã chuẩn bị sẵn sàng, trực tiếp lấy túi trữ vật đổ linh thạch vào ô thu nhận bên cạnh.
“Đây, đây là bằng chứng, trước tiên hãy truyền vào một tia khí tức của ngươi.”
Ông lão lấy ra một tấm thẻ gỗ, ném về phía Mạc An. Hắn làm theo, truyền vào đó một luồng linh lực của mình.
Thấy vậy, ông lão nói: “Truyền tống trận ở điện Thiên Lan tại trung tâm phường thị, ngươi có thể tự mình đi hoặc cũng có thể đi nhờ xe ở đây.”
“Tiền bối, đi nhờ xe này đi thế nào ạ?” Mạc An hỏi.
“Bến đậu là trung tâm giao thông của Thiên Lan phường thị, có rất nhiều tu sĩ đến đây rồi đi đến điện Thiên Lan để sử dụng truyền tống trận đi các nơi, nên đã phát sinh ra dịch vụ này.”
Ông lão lại nhìn Mạc An rồi nói tiếp: “Miễn phí, giờ dậu (5-7 giờ chiều) mỗi ngày sẽ có một chuyến. Nếu ngươi muốn đi chuyến hôm nay, bây giờ vẫn còn kịp.”
“Tiền bối, ta muốn đi.” Trong lòng Mạc An vui mừng khôn xiết, không ngờ lại khá nhân văn. Nếu không từ đây đến điện Thiên Lan cách xa mấy nghìn dặm, không dùng công cụ hỗ trợ thì tự mình đi phải mất mấy ngày.
“Tam Nhi!”
Chỉ nghe ông lão uể oải hô một câu, một thiếu niên mặc đồng phục tông môn màu xanh biển từ bên cạnh đẩy cửa bước ra.
“Đạo hữu, ta đưa ngươi đi ngồi phi thuyền.”
“Được, làm phiền đạo hữu rồi.” Mạc An cảm ơn rồi đi theo thiếu niên ra ngoài.
Sau một hồi di chuyển, một lúc lâu sau, cuối cùng Mạc An cũng nhìn thấy diện mạo thật sự của điện Thiên Lan.
Cao lớn quá, hùng vĩ quá, trang nghiêm quá, uy nghi quá. Tóm lại nhìn thôi đã thấy rất mạnh mẽ và nhiều tiền rồi.
Mạc An cẩn thận bước vào, xác nhận suất của mình xong thì nghiên cứu bản đồ và đi về phía đông.
Thiên Lan phường thị khác hẳn với tiểu phường Minh Vân hay Cảnh Nguyên phường thị, chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, tu sĩ thường trú hơn triệu người, còn phàm nhân sống dưới sự bảo hộ của nó thì lên đến hàng tỷ. Vì vậy có rất nhiều khu chức năng đa dạng, từ khu vực cho thuê động phủ, khu thương mại, khu hành chính, khu trồng trọt đều có rất nhiều.
Bây giờ gần điện Thiên Lan nhất là khu thương mại cách hai mươi dặm về phía đông.
Hai khắc sau, Mạc An đến khu thương mại. Nhìn trời đã tối sầm, không còn tâm trí lang thang, hắn tìm mãi mới thấy một khách sạn giá cả hơi rẻ một chút. Mười linh thạch một ngày, Mạc An rất muốn hét vào mặt chưởng quỹ rằng sao các người không đi cướp luôn đi, nhưng hắn không dám. Thanh toán linh thạch mười bốn ngày, Mạc An thả Quy Quy ra và bắt đầu lảm nhảm với nó.
Sau một đêm nhập định, sáng hôm sau kết thúc tu luyện, Mạc An và Quy Quy bắt đầu dạo quanh các cửa hàng.
Phải nói rằng, chủng loại linh vật ở đây thực sự rất phong phú, chỉ cần có đủ linh thạch, cơ bản là muốn gì cũng mua được. Nhìn những linh chủng cấp cao, Mạc An muốn mua, những chiếc phi thuyền cực ngầu với tốc độ bay siêu nhanh cũng muốn mua, các loại đan dược tu luyện đa dạng lại càng muốn mua, tóm lại cái gì cũng muốn mua.
Tuy nhiên hắn vẫn cố gắng kiềm chế bản thân, tự nhủ đi nhủ lại rằng linh thạch phải được chi vào việc cần thiết nhất.
Đầu tiên, hắn ghé thăm vài cửa hàng bán hạt giống, sau khi so sánh kỹ lưỡng, đã mua những linh chủng nhất nhị giai mà mình chưa thu thập được. Sau đó, hắn bắt đầu vào ra các cửa hàng bán linh khí, chuẩn bị mua một chiếc thuyền biển có giá cả phải chăng và tính năng tốt.
“Định Ba Thuyền, không chỉ thân thuyền lớn mà còn khắc nhiều văn trấn sóng, chạy trên biển cực kỳ ổn định.”
“Bạch Hoa Thuyền dùng Bạch Hoa Mộc nhị giai chế tạo, cực kỳ nhẹ nhàng, tốc độ cũng nhanh.”