Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dạo qua vài cửa hàng, Mạc An vẫn chưa mua được chiếc nào ưng ý. Thực ra những chiếc đã xem đều có chất lượng khá tốt, nhưng vẫn còn nhiều thời gian nên Mạc An chuẩn bị xem thêm.
“Lầu Thiên Chu!”
Nhìn tòa lầu các với biển hiệu khắc hình phi thuyền, thuyền văn, Mạc An bước vào. Sau khi xem vài chiếc thuyền biển mà không khác biệt nhiều so với những cửa hàng trước, quản sự nhận thấy Mạc An chưa hài lòng, không khỏi hỏi: “Tiểu hữu, có thể cho ta biết mục đích mua hải thuyền (thuyền biển) của ngươi không, xem ta có thể đề cử cho ngươi một chút không?”
Nghĩ đến việc mình đi ra biển cũng không phải bí mật gì đáng giấu giếm, Mạc An nói ra.
“Thì ra là vậy.”
Quản sự nghe xong rất ngạc nhiên, những tu sĩ đi đến đó, ngoài một nhóm thanh niên nhiệt huyết có chí lớn, đa số đều là những người không thấy hy vọng đột phá nên đi tìm cơ duyên. Tuy nhiên, ông ta có đạo đức nghề nghiệp rất tốt, trầm ngâm một lúc rồi nói: “Ta cũng chưa từng đi qua biển lớn, nhưng nghe nói bên đó cực kỳ nhiều hải thú, uy hiếp rất lớn đối với tu sĩ. Vì vậy để phòng tránh hải thú, thân thuyền phải kiên cố. Nhưng vùng biển rộng lớn không giống lục địa chúng ta, tuy phi thuyền tốc độ nhanh hơn, nguy hiểm trên không cũng ít hơn, song không thể dừng đỗ bất cứ lúc nào.”
Đang nói, đột nhiên quản sự nghĩ đến cái gì, mắt sáng lên nhìn Mạc An: “Tiểu hữu, ngươi có từng nghe nói về loại thuyền vừa đi trên biển vừa bay trên không chưa?”
“Vừa đi biển vừa bay trên không?” Mạc An hơi kinh ngạc.
“Lại có loại thuyền như vậy sao?”
“Đúng vậy, lầu Thiên Chu chúng ta chuyên kinh doanh phi thuyền, hải thuyền, đã nghiên cứu rất nhiều về vấn đề này. Mấy năm gần đây cũng có một số thành quả, nhưng vì giá thành tương đối đắt đỏ mà tính phổ biến ở đây lại không cao lắm, nên danh tiếng không được rõ ràng.”
“Vậy làm phiền tiền bối lấy ra cho ta mở mang tầm mắt.” Mạc An khá tò mò.
Mạc An ngồi đợi một lát, quản sự cầm một cái hộp bước vào, mở ra đặt trước mặt Mạc An.
Ông ta chỉ vào chiếc thuyền nhỏ nhắn màu xanh nhạt có chạm khắc vân sóng ở phía dưới và vân mây ở phía trên trong hộp, nói: “Đây chính là nó, khác biệt lớn nhất giữa nó và phi thuyền hải thuyền truyền thống là nó có hai trung tâm năng lượng. Thông qua hai trung tâm này nó có thể thay đổi hình thái, giúp nó bay trên trời và đi dưới nước.”
“Tiền bối, không biết hiệu suất thế nào ạ?” Mạc An hỏi.
“Loại thuyền dùng được cả trên biển lẫn trên không mà chúng ta nghiên cứu ra có hai loại. Một loại thiên về di chuyển trên biển, một loại thì nổi bật về khả năng phi hành trên không. Xét việc ngươi muốn đi vùng biển xa, chiếc này chủ yếu tập trung vào khả năng di chuyển trên biển. Là một Linh Khí nhị giai trung phẩm, khả năng di chuyển trên biển của nó ngang bằng với hải thuyền nhị giai trung phẩm truyền thống, thậm chí còn thuộc hàng hiệu suất cao. Nhưng khả năng phi hành của nó chỉ tương đương với tốc độ phi hành của phi thuyền nhị giai hạ phẩm. Hơn nữa nó được chế tạo từ Hải Uyên Thiết, độ cứng cực cao nên cũng là một lựa chọn tốt về mặt phòng ngự trước hải thú.”
Mạc An nghe xong cảm thấy cũng không tệ lắm, mua Linh Khí này tương đương với việc mua một chiếc hải thuyền nhị giai trung phẩm và một chiếc phi thuyền nhị giai hạ phẩm.
“Tiền bối, không biết giá của nó là bao nhiêu?”
“Một vạn ba nghìn linh thạch hạ phẩm.”
“Cái này.”
Giá trần của Linh Khí nhị giai trung phẩm chỉ khoảng một vạn hai nghìn linh thạch, chiếc này đã vượt khá nhiều rồi.
Nhìn vẻ mặt do dự của Mạc An, trong lòng quản sự thở dài. Thực ra có không ít tu sĩ cũng hứng thú với Linh Khí này, nhưng vì giá cả, số người mua không nhiều nên nó vẫn bị tồn kho khó bán. Dù sao đa số mọi người cũng không cần đến hai chức năng, thà chi thêm linh thạch mua phẩm giai càng cao còn hơn.
Mạc An tính toán một chiếc hải thuyền nhị giai trung phẩm bình thường có giá một vạn linh thạch, một chiếc phi thuyền nhị giai hạ phẩm giá hơn bảy nghìn linh thạch, nhìn chiếc thuyền nhỏ màu xanh nhạt trước mắt, Mạc An suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Tiền bối, nó có thể chở được bao nhiêu người một lúc?”
Thấy vẫn còn hy vọng, quản sự vội vàng nói: “Sau khi kích hoạt, nó dài sáu trượng rộng hai trượng tám, không lớn lắm nhưng cũng không nhỏ.”
Mạc An cảm thấy không gian này khá ổn, dù sao mình không phải là tu sĩ có thế lực, sức chứa này cũng đủ để vận chuyển một số vật tư thông thường rồi.
Mạc An đưa ra quyết định rồi nhìn quản sự nói: “Tiền bối, quả thật giá này hơi đắt, chẳng biết có thể rẻ hơn chút không? Nếu trong phạm vi chịu đựng của ta, ta sẽ mua nó.”
Quản sự nhìn Mạc An do dự một chút rồi đáp: “Phi thuyền và hải thuyền của lầu Thiên Chu chúng ta luôn niêm yết giá rõ ràng. Tuy nhiên, tiểu hữu thành tâm muốn mua, vậy thì giá cuối cùng là một vạn hai nghìn năm trăm linh thạch.”
“Được, vậy đa tạ tiền bối đã rộng lượng.”
Sau khi thỏa thuận giá cả, hai người đến khu vực chuyên biệt để kiểm tra tính năng, đảm bảo mọi thứ không có vấn đề gì, Mạc An trả linh thạch và cầm chiếc thuyền nhỏ rời lầu Thiên Chu.
Thời gian cứ thế trôi qua từng ngày trong những lần Mạc An dẫn Quy Quy đi dạo. Đến sát ngày truyền tống trận mở, họ đã sắm thêm không ít đồ đạc. Trong đó chủ yếu là vật tư tiêu hao cho vài năm tới và một lượng lớn vật liệu chế phù. Mạc An đã chi gần một vạn linh thạch để mua hàng nghìn tờ phù giấy trắng nhất giai thượng phẩm và nguyên liệu điều chế linh mực.
Tổng số linh thạch trước đây là ba vạn hai nghìn, cộng thêm hơn một vạn linh thạch thu được từ việc bán một lượng lớn linh phù khi rời Cảnh Nguyên phường thị, giờ chỉ còn lại hơn một vạn tám nghìn. Trừ đi số tiền mua vé hải thuyền khổng lồ để đến Vạn Tinh Hải sau này, chỉ còn khoảng tám nghìn khối linh thạch.
“Linh thạch đúng là không đủ tiêu xài mà!” Mạc An lẩm bẩm khi sờ vào túi trữ vật của mình.
Một đêm không nói chuyện, sáng sớm hôm sau Mạc An dẫn Quy Quy đi đến điện Thiên Lan.
Sau khi vào trong, dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, Mạc An đến bên ngoài một đại điện chờ đợi, trên đó viết ba chữ lớn Đảo Trấn Uyên. Trên đường đi, hắn còn thấy không ít đại điện như vậy, hẳn là nơi đặt truyền tống trận đi đến một nơi nào đó.
Buổi trưa được sự dẫn dắt của một bà lão tóc bạc với khí tức thâm sâu khó lường, hàng trăm người đang chờ đợi bên ngoài đại điện bước vào bên trong. Mạc An nhìn thoáng qua, toàn bộ đại điện cực kỳ hùng vĩ và trống trải, ngoài hàng chục cây cột đá khổng lồ chống đỡ đại điện, chỉ có vị trí trung tâm là thu hút sự chú ý. Đó là một trận cơ khổng lồ rộng cả trăm trượng, bên trong khắc đầy những hoa văn huyền ảo dày đặc, tỏa sáng lan rộng từ trong ra ngoài theo hình bức xạ, vừa liếc mắt đã thấy nổi bật, dường như tất cả các trận văn đều không ngừng biến đổi và di chuyển, khiến người ta phải kinh hồn bạt vía. Ngoài ra xung quanh trận cơ có tám cột trụ thấp hình thoi, đỉnh mỗi cột có một rãnh tròn.
“Chư vị đạo hữu, bây giờ xin lần lượt vào trận. Những người có tu vi dưới Kim Đan hãy đến chỗ lão thân nhận Trấn Linh Phù.”
Giọng nói già nua của bà lão vang vọng đặc biệt rõ ràng trong đại điện trống trải. Mạc An thấy đa số tu sĩ đều tự động xếp hàng đến trước mặt bà lão nhận linh phù đang lơ lửng giữa không trung, hắn cũng đi theo phía sau đội ngũ.
Sau khi nhận được linh phù, Mạc An kích hoạt và dán lên người mình, rồi đi về phía đại trận. Mạc An biết Trấn Linh Phù, nó chủ yếu tác động lên thần hồn của tu sĩ, là loại linh phù đặc biệt được nghiên cứu để phối hợp với truyền tống trận. Nếu khoảng cách truyền tống quá xa, tu sĩ cấp thấp sẽ không chịu nổi cảm giác thân thể và thần hồn bị tách rời do xuyên qua không gian nhanh chóng, lúc này Trấn Linh Phù sẽ phát huy tác dụng.