Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Nhìn quái vật khổng lồ neo đậu trên mặt biển phía xa, Mạc An lại một lần nữa phải kinh ngạc. Dài ba nghìn trượng, rộng một nghìn trượng, nó sừng sững trên mặt biển mênh mông không giống một con thuyền mà giống như một ngọn núi, một tòa thành nổi trên mặt nước.
Mạc An đã tìm hiểu, chiếc thuyền biển khổng lồ này là một linh bảo thượng phẩm tên là Trấn Hải Thuyền. Tốc độ di chuyển của nó sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh đỉnh phong, là bảo bối trấn đảo của đảo Trấn Uyên, ngoài ra còn có hai chiếc thuyền linh bảo trung phẩm khác. Vé thuyền mà Mạc An mua trước đó thực chất là của thuyền linh bảo trung phẩm, không hiểu sao lại tạm thời đổi sang chiếc này. Tuy nhiên vì tình huống đột xuất nên giá vé vẫn giữ nguyên.
Những người khác có vui hay không thì Mạc An không biết, nhưng hắn thì khá vui, vì thuyền linh bảo trung phẩm phải mất ba năm mới đến được Vạn Tinh Hải, còn chiếc này chỉ mất hai năm.
Sau khi leo lên hàng trăm bậc thang như thang trời, Mạc An bước lên boong thuyền rộng lớn như một quảng trường. Trên boong thuyền người đi lại tấp nập, nhìn sơ qua đã có hàng nghìn người. Lúc này Mạc An không có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp, cầm thẻ ngọc bắt đầu tìm phòng của mình. Vé thuyền được chia thành bốn hạng: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Mạc An đã mua vé hạng Hoàng rẻ nhất.
Không gian bên trong Trấn Hải Thuyền cực kỳ rộng lớn, Mạc An tìm thấy phòng hạng Hoàng số 6794 ở tầng hai. Hắn lấy thẻ ngọc ra mở cửa phòng.
“Này Tiểu Nhị, cảm giác khá tốt đấy chứ!”
Thả Quy Quy ra khỏi túi linh thú, Mạc An cười nói.
Căn phòng dài hai trượng, rộng hơn một trượng được chia làm hai bộ phân, vào cửa là không gian giống phòng khách có đặt bàn ghế, phía sau còn có một phòng tu luyện với giường đá và bồ đoàn dùng để ngồi nhập định.
“Chắc là vì đường đi quá xa, nếu phòng quá nhỏ sẽ không tiện lắm.”
“Gù.” Quy Quy đồng tình với lời của Mạc An.
Quả thực hành trình hai năm không ngừng nghỉ rất xa, nếu cứ ở trong không gian quá nhỏ e rằng sẽ không chịu nổi. Sau khi dọn dẹp một lượt, Mạc An lấy linh thiện ra cùng Quy Quy thưởng thức. Nghĩ đến việc hai năm sắp tới phần lớn thời gian phải ăn Tích Cốc Đan, Mạc An đã mua vài mâm linh thiện trước khi lên thuyền, muốn nạp thêm chút năng lượng vào bụng.
“Tiểu Nhị ăn nhiều vào!”
Nhìn Quy Quy bưng bát nhỏ ăn cơm, trong đầu Mạc An chợt hiện lên hình ảnh nó từng ăn mấy thùng thức ăn to.
“Sau đó sẽ không có đồ ăn ngon thế nữa đâu, giờ ăn nhiều vào đi.”
“Gù.”
Hai giờ sau, hải thuyền khởi hành.
Kèm theo một tiếng vang trời long đất lở, những con sóng cao hàng chục trượng cuồn cuộn dựng lên, Trấn Hải Thuyền bắt đầu thong thả di chuyển, Mạc An lặng lẽ đứng trên boong thuyền quan sát.
Không lâu sau những con sóng lớn xung quanh hải thuyền nối tiếp nhau cuộn trào, hải thuyền bắt đầu tăng tốc. Tiếp theo đó dưới ánh mắt nhìn thẳng tắp của Mạc An, cảnh vật xung quanh nhanh chóng lùi lại, chỉ chốc lát hắn đã hoàn toàn không nhìn rõ cảnh vật xung quanh.
“Tiểu Nhị, chúng ta về phòng thôi?”
“Gù.”
Quy Quy gật gật cái đầu nhỏ đáng yêu.
Tuy hải thuyền cực kỳ vững vàng, nhưng dù sao cũng không giống trên đất liền, Mạc An dùng hai ngày để thích nghi rồi tiến vào nếp sinh hoạt bình thường.
Tu luyện và vẽ phù là hai việc chính, bởi vì phù giấy trắng có hạn, mỗi ngày khoảng hai tấm thì hai năm sau sẽ dùng hết, nên phần lớn thời gian ở trên thuyền biển Mạc An đều dành cho tu luyện, do đó tu vi tiến triển khá nhanh. Hắn đột phá Luyện Khí tầng sáu đã hai năm rồi, vì luôn sử dụng tài nguyên tu luyện, giờ đã đến giai đoạn cuối của cấp độ hiện tại. Mạc An dự đoán khoảng một năm nữa mình có thể đạt đến Luyện Khí tầng sáu đỉnh phong, nhưng giờ thời gian tu luyện tăng lên đáng kể, chắc sẽ sớm hơn nhiều.
Dưới mặt biển yên bình vô tận ẩn chứa hung hiểm to lớn, dù hải thuyền di chuyển không ngừng nghỉ, nhưng khi ra boong thuyền hóng gió, Mạc An nghe được rất nhiều tin tức.
Chỉ hơn một tháng, Trấn Hải Thuyền đã gặp không dưới chục đại yêu Kim Đan, thậm chí còn chạm trán hai yêu hoàng Nguyên Anh. Trong đó có một con không giao chiến, có một con yêu hoàng cố gắng tấn công Trấn Hải Thuyền đã bị Nguyên Anh chân quân tọa trấn trực tiếp chém giết tại chỗ.
Khu vực có thể hoạt động trên thuyền không nhiều, lại không nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài, thời gian ngắn thì không sao nhưng lâu dần sẽ cảm thấy vô cùng tẻ nhạt. Mạc An cũng từ mới bắt đầu ba năm ngày ra boong thuyền nghe các tu sĩ đến từ khắp nơi tám chuyện trên trời dưới biển, giờ đã thành mỗi ngày một lần.
Có đại trận bao bọc, Mạc An không cảm nhận được sự thay đổi của thời tiết, nhưng qua lịch Thiên Dương thì biết được đây đã là năm thứ mười sáu kể từ khi hắn giáng thế.
“Tiểu Nhị, ta cảm thấy tu vi sắp đột phá rồi nên chuẩn bị bế quan vài ngày, ngươi nhớ ăn Tích Cốc Đan nhé, biết không?”
Mạc An nhìn Quy Quy đang nằm trên bồ đoàn, dặn dò nghiêm túc.
“Gù.”
Quy Quy đáp lại, mặc dù nó thực sự không thích ăn loại đan dược không mùi không vị, nhưng lúc then chốt cũng sẽ không làm nũng.
Ngày thứ ba trong phòng tu luyện, Mạc An cảm thấy linh lực tích tụ trong đan điền đã đạt đến cực hạn, không thể dũng mãnh tràn vào thêm dù chỉ một tia, quan sát bên trong thân thể thấy linh lực đang sôi nhẹ, Mạc An biết thời cơ đột phá đã đến.
Hắn bắt đầu tăng tốc vận chuyển công pháp, theo thời gian trôi đi một vòng xoáy linh khí hình thành trong đan điền, xoay chuyển càng lúc càng nhanh, linh khí dạng sương mù lỏng lẻo bắt đầu ngưng thực trở nên kiên cố hơn, va chạm vào vách ngăn đan điền hết lần này đến lần khác.
Rắc! Kèm theo một tiếng động nhẹ truyền ra từ bên trong cơ thể, linh khí xung quanh bắt đầu nhanh chóng tụ tập về phía Mạc An. Linh khí trong mấy chục khối linh thạch chất đống bên cạnh cũng nhanh chóng bị hút cạn, vẻ mặt căng thẳng của Mạc An bắt đầu dần thả lỏng.
Nửa canh giờ sau, Mạc An mở đôi mắt. Hắn đứng dậy dùng một cái Thanh Khiết Thuật, ba ngày không chăm sóc cơ thể quần áo và một lượng nhỏ tạp chất được đào thải ra trong quá trình đột phá đều biến mất, đẩy cửa đi ra lại là một thiếu niên đẹp trai.
“Tiểu Nhị, tiếng vỗ tay đâu? Hoa tươi đâu? Cái ôm yêu thương đâu?”
Người chưa đến tiếng đã đến, tiếc là bộ ba chúc mừng thì hiện tại Quy Quy chỉ có thể thực hiện được hai loại.
“Gù!”
Quy Quy đang nằm xuống chợp mắt nghe thấy động tĩnh, bò dậy vỗ tay chúc mừng, sau đó vừa vỗ tay vừa đứng thẳng đi về phía Mạc An. Đến chân hắn, nó dùng hai chân sau đạp mạnh một cái nhảy lên ngực Mạc An, ôm chặt lấy cổ hắn bằng một cái ôm dài nửa nén hương!
Hoàn thành xong nghi thức, Mạc An nhìn Quy Quy nói: “Tiểu Nhị, hôm nay ta đột phá Luyện Khí hậu kỳ là chuyện vui lớn, chúng ta đi lầu Thiện Thực ăn một bữa thật ngon nhé, thế nào?”
“Gù!”
Quy Quy gật đầu thật mạnh.
Trên chiếc Trấn Hải Thuyền khổng lồ này, chỉ cần đủ linh thạch thì về cơ bản có thể hưởng thụ mọi đãi ngộ: Linh thiện mỹ vị, đủ loại tài nguyên tu luyện, thậm chí có cả tu sĩ cấp cao giảng đạo, nhưng giá cả thì đắt hơn rất nhiều. Với túi trữ vật xẹp lép bây giờ của Mạc An, đương nhiên là không thể hưởng thụ những thứ này. Dù có thể, vốn tính toán chi ly như hắn sẽ không đi làm con gà béo.
Nhưng bây giờ nhịn đau ví mà ăn một bữa thịnh soạn thôi, một là để chúc mừng, hai là đã rất lâu rồi họ không được ăn bữa cơm bình thường. Tích Cốc Đan, Tích Cốc Đan, lúc nào cũng Tích Cốc Đan, điều này khiến hai rùa vốn luôn ham mê hưởng thụ ẩm thực hoàn toàn không chịu nổi nữa rồi.
“Đi thôi, Tiểu Nhị, chúng ta đi càn quét đồ ăn!”
“Gù!”
Ôm Quy Quy với vẻ mặt đầy mong đợi, Mạc An khí phách bước về phía lầu Thiện Thực.