Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trần Càn Lục thở dài, trước tiên đã bắt đầu sắp xếp lại thu hoạch.
Hắn thu dọn tất cả “tạp vật” cho vào một cái hồ lô trữ vật từng lấy được trước đó, đống tạp vật này có tài liệu luyện chế pháp bảo, có linh dược, có linh đan đã luyện chế, có linh phù, còn có ba quyển đạo thư và một ít quần áo hằng ngày, vàng bạc, binh khí phàm tục vân vân, không thiếu thứ gì.
Thời điểm hắn thu ba quyển đạo thư vào trong đó, lại khẽ thở dài một hơi, tất cả kỳ ngộ trong tiểu thuyết tiên hiệp đều coi đạo thư là hàng đầu, vấn đề là hắn đã tu luyện qua một đời nên biết rõ, cho dù trong đống này có đạo quyết mạnh nhất thiên hạ, nhưng nhìn tình hình trước mắt ngay cả Thanh Đế Giáp Ất Quyết hắn cũng tu không thành thì lấy đâu ra thời gian để phân tâm?
Trên thực tế là dù hắn hết sức chuyên chú, dốc toàn lực ứng phó, tu luyện Thanh Đế Giáp Ất Quyết thì suốt cả cuộc đời này cũng chưa chắc đã có thể lên tới Luyện Khí viên mãn, thậm chí có thể tu luyện tới Luyện Khí tầng ba trở lên hay không cũng chưa chắc lắm... thì dù có đặt Hỗn Thiên Ngũ Hành Chân Quyết của Đồng Cổ Phái năm đó xuống trước mắt, thử hỏi hắn lấy đâu ra thọ nguyên để tu luyện đây?
Huống chi, đồ trên người những đạo gia tán tu này sao có thể so với chân truyền của Ngộ Tiên Tông được?
Dù lý trí là thế nhưng lòng hiếu kỳ vẫn khiến Trần Càn Lục không nhịn được mà lật xem ba quyển đạo thư trên tay.
Một quyển đạo thư là bàng môn tà đạo thuật, tuy có thuật Luyện Khí tương đương với Lục Hợp Luyện Khí thuật kiếp trước hắn tu luyện, nhưng Lục Hợp Luyện Khí thuật là pháp môn nhập môn của Ngộ Tiên Tông, tốt xấu gì cũng có thể tu luyện tới Luyện Khí viên mãn, thậm chí sau đó Ngộ Tiên Tông còn có công pháp trên Luyện Khí, mà thuật Luyện Khí bàng môn này chỉ có thể tu luyện tới Luyện Khí tầng sáu, không có công pháp tiếp theo.
Ngoại trừ thuật Luyện Khí kém cỏi này, còn có hơn mười loại pháp thuật bàng môn tà đạo, trong đó có ba đạo phù lục khiến mắt Trần Càn Lục hơi sáng lên.
Ba đạo phù này lục có thể tách ra, nhưng kỳ thực lại là một thể, có tên: Nhiếp, Mê, Hoặc!
Tu luyện cực dễ dàng, có thể tu thành ba đạo pháp thuật Nhiếp Hồn, Mê Hồn, Hoặc Tâm.
Công hiệu của ba đạo pháp thuật này tương tự nhau, đều khiến người ta ngu si ngây ngẩn, nghe lời theo lệnh.
Nhiếp Hồn thuật cần chuẩn bị một phen, nhưng công hiệu bền bỉ.
Mê Hồn thuật có hiệu quả nhanh chóng, nhưng nếu ý thức của đối phương kiên định hoặc có pháp lực trong người sẽ rất dễ thất bại, hơn nữa thời gian duy trì cũng không dài, người dính phải sẽ vô tri vô giác một hồi rồi tự động tỉnh dậy.
Hoặc Tâm thuật ảnh hưởng yếu nhất, trúng thuật này còn cần phối hợp với ngôn ngữ, châm ngòi chia rẽ, mê hoặc tâm tính.
Ba đạo pháp thuật này hợp nhất có thể tế luyện ra một món tiểu pháp bảo —— Loạn Hồn Phiên.
Pháp bảo này rung lên, người thụ thuật sẽ ngã xuống đất, đối với phàm nhân sẽ có tác dụng rất lớn, sử dụng với tu gia, nếu là xuất kỳ bất ý thì thường cũng có hiệu quả, nhưng nếu mục tiêu đã có lòng phòng bị, pháp bảo tà đạo này sẽ không mang đến quá nhiều tác dụng.
Trần Càn Lục vừa “mở ra” mười một món pháp bảo, trong đó món được tế luyện tốt nhất chính là Loạn Hồn Phiên đã thu được cùng cuốn sách bàng môn tà đạo này, nguyên chủ nhân tế luyện nó đại khái là đã được hai - ba mươi năm, phù lục tầng tầng lớp lớp, rõ ràng là đã bỏ rất nhiều công sức.
Hắn thầm nghĩ: “Ta vốn đã chuẩn bị tế luyện nhiều Huyễn Tự phù trên Vân Hà Phiên, gia tăng tác dụng hộ thân ngăn địch, nếu luyện cây Loạn Hồn Phiên này vào trong, biến nó thành một bộ, lại thêm ba đạo phù lục tà đạo này, phối hợp với mây tía và huyễn thuật đầy trời hẳn là có thể hỗ trợ lẫn nhau.”
Đối với Trần Càn Lục chỉ có tu vi Luyện Khí tầng một, Vân Hà Phiên có thể nói là thứ phù hợp nhất, có tiềm lực nhất, cũng là loại pháp bảo có thể vận dụng cực lâu.
Huống chi, tạo nghệ phù lục của hắn rất sâu, tu luyện ba đạo phù lục này cũng không làm ảnh hưởng tới việc tu luyện đứng đắn, cùng lắm chỉ giảm bớt một ít thời gian vẽ Huyền Môn thập nhị phù lục, trên con đường phù pháp này hắn đã dụng công đến cực hạn, luyện tập nhiều hơn nữa cũng chỉ là vẽ thêm một ít phù lục cấp thấp, bán đi đổi chút ít phù tiền, rất khó tiến bộ thêm được nữa.
Trần Càn Lục lật quyển đạo thư này, trong lòng hơi vui mừng, lại lấy ra một quyển đạo thư khác. Quyển đạo thư này khá là đúng tiêu chuẩn, nhưng vẫn không có gì đáng kể, ngay cả thuật Luyện Khí cũng không có, chỉ ghi lại chừng bảy - tám loại pháp thuật.
Lật qua một lần, hắn có chút thất vọng, những loại pháp thuật này tu luyện rất tốn thời gian, dù có chút tác dụng nhưng tạm thời lại không có chỗ nào để dùng.