Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trần Càn Lục cũng có chút mừng rỡ, quay đầu nhìn lại đáp: “Hóa ra Trần tỷ tỷ cũng không có việc gì, đúng là đáng mừng.”
“Không biết Trần tỷ tỷ có gặp Ngũ Thường đạo nhân không?”
Trần Thanh buồn bã lắc đầu, nói: “Chưa từng gặp qua lão đạo sĩ kia, hi vọng ông ấy cũng chạy thoát.”
Trần Càn Lục không biết nên nói gì nữa, hắn biết lần ma kiếp này có không ít tu gia đã chết ở Tuy Dương tiên thị, nhưng cũng không biết những người nào chết, đời trước hắn lại chưa từng quen biết Ngũ Thường đạo nhân, không biết vận khí của lão đạo sĩ này thế nào.
Trần Thanh thấy vẻ mặt hắn ngây ngốc, bỗng lên tiếng nói: “Cửa hàng của Trần đạo hữu cũng không còn, có muốn ở tạm cùng ta không?”
Trần Càn Lục hơi bất ngờ, hỏi: “Sao đột nhiên Trần tỷ tỷ lại thay đổi phong phạm thế này?”
Dù hắn không biết tuổi thật của Trần Thanh ra sao, nhưng nữ tu này vẻ ngoài chỉ khoảng ba mươi, tư sắc không tệ, trong tiên thị cũng không phải không có nam tu muốn cùng nàng đồng tu, kết làm đạo lữ, nhưng đều bị Trần Thanh Nhất uyển chuyển từ chối, sao bỗng nhiên nay lại mời hắn đồng tu?
Nét mặt Trần Thanh lộ ra vẻ nghĩ mà sợ, sau đó thấp giọng nói: “Nhân sinh như ngọn đèn, quá dễ tắt.”
“Ngày đó, nếu ta không tới góc Đông Nam của tiên thị mua tài liệu Luyện Khí của người ta, chỉ sợ giờ đã không còn.”
“Vậy nên mới muốn kết bạn với Trần đạo hữu, như vậy cũng có thể chiếu cố lẫn nhau.”
Trần Càn Lục đang định nói tu vi của ta quá thấp, chỉ sợ không chăm sóc Trần tỷ tỷ được, bỗng nhiên phản ứng lại, chỉ sợ đối phương còn không biết tu vi của hắn, lại tưởng lầm hắn ẩn giấu phần nào thực lực, thế nên mới thỉnh cầu cùng nhau tu hành.
Thành thật mà nói, lúc này còn thiếu mấy tháng nữa Trần Càn Lục mới được mười tuổi.
Bề ngoài và tuổi tác của tu gia thường không liên quan gì đến nhau, Trần Thanh cũng chưa chắc đã có ham mê chơi chim đồng tử, chỉ là muốn tìm một “chỗ dựa”, về phần ngọn núi này có dựa được hay không cũng khó nói, hành động của nàng hiện giờ chỉ là có bệnh thì vái tứ phương thôi.
Ừm, đại khái cũng có phần vì diện mạo Trần Càn Lục như trẻ con, cho dù hai người ở cùng một chỗ cũng có thể nói là “tỷ đệ”, hoặc dùng danh nghĩa khác che lấp, ngày sau còn có thể nghĩ cách tách ra.
Trần Càn Lục trầm ngâm một hồi, thật ra hắn cũng có một nhu cầu, đó là che giấu hành tung và xuất thân, dù sao hắn cũng tích cóp được mười bảy khoản công đức.
Một người độc lai độc vãng thường sẽ bị hoài nghi, nhưng một người kéo theo cả nhà... Ừm, từ này có chút không chính xác, dù sao thì nếu kết nhóm với Trần Thanh, hắn hoàn toàn có thể giảm bớt khả năng bị người khác nghi ngờ.
Nhất là hai người đều họ Trần, chắc chắn sẽ bị người khác hiểu lầm thành tỷ đệ, lần này Tuy Dương tiên thị đã có không ít người chết, người biết lai lịch của hai người cũng không còn mấy.
Trần Càn Lục nghĩ đến đây, chợt cười một tiếng, nói: “Ta cũng có chút sợ hãi, có Trần tỷ tỷ quan tâm chẳng lẽ không phải chuyện tốt ư?”
Trần Thanh hơi thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói: “Vậy đi theo ta.”
Nàng dẫn Trần Càn Lục đến chỗ thường ngày bày sạp bán hàng, duỗi bàn tay thon dài ra gõ mấy cái lên một tảng đá lớn, nhoáng một cái trước mắt Trần Càn Lục đã xuất hiện một gian tiểu viện tinh xảo.
Trần Thanh biết hắn chắc sẽ nghi hoặc, bèn thấp giọng nói: “Vốn có vị tán tu chuyên tu thổ mộc đạo pháp muốn thường trú ở đây nên bỏ ra rất nhiều công sức, xây dựng tinh xá này.”
“Về sau trong nhà gã xảy ra chuyện, bắt buộc phải rời đi, bất đắc dĩ mới chuyển nhượng tiểu viện này. Ta đã bỏ ra hơn nửa gia tài, còn mượn thêm một ít phù tiền để mua lại từ tay gã.”
Trần Càn Lục không khỏi kinh ngạc, hắn cũng coi như là người biết nhìn hàng, nói: “Viện này còn có một bộ trận pháp phòng ngự, nếu không phải không thể di động thì không có hai - ba mươi viên linh thạch tuyệt đối khó mà mua được.”
Trần Thanh cười nói: “Lúc ấy gã bán vội vàng, ta chỉ phải bỏ ra năm viên linh thạch.”
Tu gia bình thường nói đến linh thạch đều là chỉ linh thạch hạ phẩm, phẩm chất của linh thạch hạ phẩm không đồng nhất, giá trị cũng không ổn định, nên giữa đám tu gia còn có một phương pháp chuyển đổi khác, không tính là loại tiền ổn định.
Trần Càn Lục cũng không có hứng thú muốn tính toán giá trị chân thật của loại tinh xá này, vả lại hắn còn có động phủ, nếu so giá trị thật thì còn cao hơn chỗ này của Trần Thanh rất nhiều, dù về quyền tài sản thì lão thê của hắn đã chiếm một nửa.
Hai người vốn đã quen biết, lúc này lại sống sót sau tai nạn, không khỏi có thêm vài phần thân thiết.
Tiểu viện này chỉ có năm gian phòng, một chỗ Trần Thanh ở, một chỗ chính là nhà kho, bày biện các loại tài liệu nàng mua được và pháp bảo đã luyện chế, một chỗ là phòng làm việc của nàng, còn có một chỗ chính là tĩnh thất tu hành.