Tục Tiên

Chương 31. Ôm Đoàn Sưởi Ấm!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Vậy nên Trần Càn Lục không có sự lựa chọn nào khác, cũng may năm gian phòng đều rộng rãi như nhau, độ thoải mái dễ chịu khi dọn vào ở cũng tương tự.

Vốn dĩ Trần Thanh không hề nghĩ tới chuyện đi tìm người ở cùng, nhưng lần ma kiếp này thật sự đã dọa nàng sợ rồi. Lúc ấy nàng đã chạy trốn, nhưng vì không có chỗ để đi nên lại là nhóm người trở về sớm nhất. Nàng ở lại nơi này mãi cho đến khi Trần Càn Lục trở về, rõ ràng đã hai - ba tháng trôi qua chẳng ngờ vẫn không thấy được bất cứ người quen nào.

Hiện giờ tán tu ở Tuy Dương tiên thị đều là người từ nơi khác chuyển tới, có người cũng ôm tâm tư giống như Trần Càn Lục, nghe được ma tu đại khai sát giới nên muốn làm “Mô Kim Hiệu Úy (*)”.

Chỉ không ngờ có người đã nhanh chân đến trước, thế nên không ai mò được gì.

Chẳng qua đến thì cũng đã đến rồi, bọn họ lại không nỡ rời đi, dù sao thì đám tán tu ban đầu đã không còn ở đây nữa, thừa ra rất nhiều chỗ trống, những người này bèn tạm thời ở lại.

Tu vi của Trần Thanh không cao, cũng không dám lui tới với những tán tu xa lạ này, trong lòng thường xuyên kinh hãi, vậy nên khi vừa mới nhìn thấy Trần Càn Lục, nàng ta mới mở miệng mời hắn ở chung, thật ra cũng không có tâm tư gì khác, chỉ muốn ôm đoàn sưởi ấm mà thôi.

Nàng chuẩn bị chăn đệm cho Trần Càn Lục xong, còn chuẩn bị một đống giấy mực, nhìn Trần Càn Lục cầm giấy bùa soi dưới ánh nắng, bỗng nhiên cảm thấy yên lòng, thầm nghĩ: “Trước kia ở Tuy Dương tiên thị, tất cả mọi người đều coi như quen biết, một mình ta còn không ngại. Hiện tại trong Tuy Dương tiên thị đều là tán tu từ bên ngoài đến, gần như mỗi ba - năm ngày lại có một cuộc tranh đấu, mấy ngày gần đây, tranh đấu càng thêm thường xuyên, có người giúp đỡ ít nhiều gì cũng vẫn yên tâm hơn.”

Trần Càn Lục vuốt giấy bùa, trong lòng cảm khái vô vàn, tuy kiếp trước hắn sống bằng nghề vẽ bùa, nhưng giấy sử dụng lại đan xen giữa giấy bùa và giấy vàng. Kiếp này càng không cần phải nói, hắn ở Tuy Dương tiên thị sáu tháng, tính cả hai lần phiên chợ nhỏ họp chợ cũng tích góp được không quá hai trăm tám mươi hai trăm chín mươi phù tiền, nếu biết cò kè mặc cả thì cùng lắm cũng đủ mua một viên linh thạch thô, căn bản không dùng nổi giấy bùa nên đều dùng giấy vàng góp cho đủ số.

Cũng may đời trước hắn tinh thông phù pháp, kiếp này lại lĩnh ngộ thuật tâm phù, cho dù dùng giấy vàng vẽ ra phù lục thì uy lực cũng không giảm, vẫn có thể bán được.

“Trần tỷ tỷ, số giấy bùa này tính bao nhiêu tiền, sau này ta sẽ trả lại ngươi.”

Trần Thanh mỉm cười, nói: “Ngươi và ta, hai người đã kết bạn đồng tu, không cần phải so đo những chuyện này.”

Trần Càn Lục cũng không làm ra vẻ, đã cười nói: “Vậy xin nhận ý tốt của Trần tỷ tỷ.”

Hắn suy nghĩ giây lát, sau đó lại nói: “Ta có một con Bạch Lộc phù, nếu Trần tỷ tỷ đi ra ngoài thì có thể tùy ý lấy dùng.”

Trong tay Trần Càn Lục ngoại trừ mười một món pháp bảo mới có được thì còn có bốn món pháp bảo là Đào Sơn Ấn, Vân Hà Phiên, Phong Châu và ngọc phù huyễn thuật vẫn chưa tế luyện xong....

Trong số mười một món pháp bảo này, hắn dự định sẽ hợp luyện Loạn Hồn Phiên cùng Vân Hà Phiên, có một món pháp bảo hình dạng búa rìu được hắn dùng để mở ngọc thạch xanh, thứ này cũng khá thuận tay nên định giữ lại dùng, còn lại chính là Bạch Lộc phù...

Hai thanh Thế Kiếm tạm thời không có tác dụng, có cơ hội sẽ bán đi, số pháp bảo còn lại cũng đều tính vụng trộm bán hết, chỉ là những chuyện này không tiện nói với Trần Thanh, dễ dàng để lộ chân tướng.

Trần Thanh hơi kinh ngạc, dù nàng đoán Trần Càn Lục thâm tàng bất lộ nhưng lại không ngờ hắn thực sự cất giấu một món pháp bảo thật.

Dường như Trần Thanh còn nhớ lúc hắn mới tới Tuy Dương tiên thị, quả thực đã cưỡi một con huơu trắng, còn đi theo một nữ hài tử, hiện giờ đã biết lai lịch của huơu trắng, vậy nữ hài tử kia lại là ai, tuy nàng có lòng muốn hỏi nhưng suy đi tính lại một hồi đã cảm thấy quan hệ của hai người vẫn chưa đến mức thân thiết như thế nên không hỏi nữa mà đi ra ngoài tìm chút đồ ăn cho Trần Càn Lục.

...

Tuy Dương tiên thị đã rơi vào hỗn loạn một đoạn thời gian, mãi cho đến khi Tiểu Nguyệt Tông, Kim Linh Tông và Ngọc Sơn Phái từng bên phái một người tới mới yên tĩnh lại, từ đó dần khôi phục nguyên khí.

Ba tông đều biết, tiên thị này mang đến rất nhiều ảnh hưởng, nếu không có tiên thị này thì rất nhiều loại vật tư, tông môn đều sẽ phải đi xa mới mua được, rất nhiều loại sản vật đều phải đi xa để buôn bán, hao tổn tinh lực rất lớn, cũng làm chậm trễ việc tu hành của đệ tử chính quy, thế nên bọn họ mới chủ động ra mặt cho hơn mười vị tu gia có ý định ở lại lâu dài vay một khoản phù tiền, cổ vũ bọn họ cư trú tại đây.

...

(*摸金校尉 - Mô Kim Hiệu Úy – chức quan chuyên việc đào kho báu trong các lăng mộ đế vương để bổ sung quân phí cho quân đội trong các cuộc chiến, xuất phát từ dưới trướng Tào Tháo.)