Tục Tiên

Chương 33. Thanh Loan Đao?

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Trừ khi có linh vật gì có thể gia tăng tu vi.”

“Đáng tiếc linh vật có thể gia tăng tu vi thực sự ít càng thêm ít, ta cũng nhận được rất nhiều linh dược, linh đan, nhưng lại không có loại nào có thể gia tăng tu vi.”

Trần Càn Lục vừa suy nghĩ lung tung vừa đi dạo khắp nơi, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, hắn gặp được hai người quen, chính là thiếu nữ từng mua hai miếng Diệu Hỏa ngọc phù của hắn, còn mua cả ghế đệm trong cửa hàng của hắn nữa.

Hai người bọn họ đang đi dạo, cũng không gặp được vật gì vừa ý, nhìn thấy Trần Càn Lục, hai nữ tử hơi kinh ngạc, sư muội từng mua đồ khẽ cười hỏi: “Sao hôm nay ngươi không buôn bán thế?”

Trần Càn Lục cười một tiếng, nói: “ Bình thường ta chỉ bán một ít phù lục, nếu mở hàng đều sẽ bán hết ngay, hôm nay không có hàng hóa gì nên không có việc để làm.”

Sư tỷ đánh giá Trần Càn Lục vài lần, nói: “Chủ quán có thể bán cho tỷ muội chúng ta thêm loại ghế dựa như lần trước không?”

Trần Càn Lục cười khổ một tiếng, nhún vai đáp: “Tạm thời không có.”

Sư tỷ nói: “Chúng ta có thể đặt làm một đợt mới.”

Trần Càn Lục hỏi: “Hai vị cần mấy cái ghế dựa? Bao lâu thì cần?”

“Nhưng có một việc phải nói trước, vật phàm tục thật sự không đáng mấy đồng tiền, viên Phong Châu lần trước đến giờ ta vẫn chưa giải quyết được.”

Hai nữ tử cùng nở nụ cười, sư tỷ nói: “Mấy cái ghế dựa và đệm ngồi kia quả thật rất thoải mái, chúng ta đã chia cho các tỷ muội đồng môn, chỉ là mua quá ít, căn bản không đủ chia, vậy nên còn phải đặt thêm mười cái nữa.”

“Tính cho ngươi hai mươi phù tiền được chứ?”

Trần Càn Lục nói: “Đắt quá rồi, đâu có đáng giá nhiều như vậy!”

Sư muội rất có thiện cảm với hắn, dù sao Trần Càn Lục cũng mang dáng vẻ của một đứa trẻ, vốn dĩ rất dễ khiến người khác cảm thấy gần gũi, bèn nói: “Tu vi của tỷ muội ta đều là Luyện Khí tầng bảy, hai mươi phù tiền chỉ là chuyện mấy hơi thở mà thôi, không cần trả giá như vậy.”

“Tỷ muội chúng ta còn có vài việc, hẹn năm ngày sau tới lấy hàng.”

Tuy Trần Càn Lục cũng không thiếu hai mươi phù tiền này, nhưng lao động kiếm tiền dù sao tâm trạng cũng sẽ vui vẻ hơn, huống chi giá tiền này gần như đã bằng hắn cố gắng vẽ bùa mấy tháng rồi nên lập tức đồng ý luôn.

Phải biết rằng, phù tiền này có tính chất tương tự với linh thạch, cũng có thể dùng để bổ sung chân khí. Nhiều tu gia tạm thời không có linh thạch cũng sẽ mang theo một đống phù tiền, lúc đấu pháp nếu chân khí không đủ sẽ bóp nát mấy cái để bổ sung pháp lực.

Một phù tiền chỉ có thể bổ sung đầy một lần chân khí của tu gia Luyện Khí tầng một, dùng xong là phế, chính là vật dùng một lần, không thể so với linh thạch có thể bổ sung chân khí rất nhiều lần được.

Vì nguyên nhân này, đối với tu gia Luyện Khí tầng một như Trần Càn Lục, kiếm phù tiền là chuyện vô cùng gian nan, nhưng đối với tu sĩ cấp cao thì kiếm phù tiền lại dễ như trở bàn tay.

Trần Càn Lục nhận công việc này nhưng từ giờ đến khi giao hàng vẫn còn năm ngày, cũng không cần vội vàng, sau khi tạm biệt hai thiếu nữ, hắn vẫn đi dạo quanh Tuy Dương tiên thị như cũ.

Lần trước ma kiếp xảy ra ở phiên chợ này đã khiến không ít người mất mạng, bởi vậy lần này người tới tham dự phiên chợ không nhiều bằng lần trước, cũng có thêm nhiều khuôn mặt xa lạ hơn.

Trần Càn Lục đi loanh quanh suốt nửa ngày, trong lúc vô tình đã nhìn thấy một sạp bày chừng bảy - tám món đồ, trong đống này có một thanh đoản đao liền vỏ, dài không quá vài thước nhưng lại rất nặng, vẻ ngoài tối đen như mực không thu hút lắm, hắn không nhịn được mà có chút kinh ngạc, bởi vì hắn đã nhận ra thanh đoản đao này.

...

Ngộ Tiên Tông có một vị trưởng lão tên là Công Dã Lan. Vị nữ trưởng lão này có một thanh bảo đao, tên là: Thanh Loan Đao.

Lúc ấy trong tông môn có mấy tên đệ tử trẻ tuổi từng nói rằng, Thanh Loan chính là một trong bảy đại danh đao của thiên hạ. Luận về uy danh, nó tuyệt không thua gì thanh phi kiếm trong Bạch Đế di trạch, luận về địa vị, nó chính là một trong sáu thanh phi kiếm trấn phái của Ngộ Tiên Tông.

Tu gia coi các loại phi đao, phi câu, phi xoa, phi phủ, kiếm hoàn đều là phi kiếm dị chủng.

Trần Càn Lục may mắn từng nhìn thấy vị Công Dã trưởng lão kia từ xa, cũng từng thấy thanh đao vị trưởng lão này đeo bên hông, chỉ là hắn không rõ vì sao đao này lại xuất hiện ở Tuy Dương tiên thị?

“Không thể có chuyện Thanh Loan Đao của Công Dã trưởng lão kia cũng được mua từ Tuy Dương tiên thị đâu nhỉ?”

“Không đúng!”

“Năm đó ta nghe nói, Công Dã trưởng lão dựa vào đao này đã tung hoành suốt mấy trăm năm, uy danh chưa từng hạ xuống, Thanh Loan Đao không rời thân, thời gian căn bản là không khớp!”