Tục Tiên

Chương 35. Vọng Thiện!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trần Càn Lục thầm nghĩ: “Trần tỷ tỷ biết chuyện ta bị lừa rồi sao?”

Trần Thanh cũng không thừa nước đục thả câu mà nói ngay: “Ma tu giết người lung tung ở Tuy Dương tiên thị đã xông vào sơn môn của Ngộ Tiên Tông, hiện giờ hai bên đang đại chiến, nghe nói đánh tới thiên địa vô quang, nhật nguyệt ảm đạm, không ít người của Ngộ Tiên Tông đã mất mạng rồi.”

“Tin tức mới truyền tới, tu gia ở Tuy Dương tiên thị chúng ta đã tản đi hơn nửa.”

Trần Càn Lục lấy làm kinh hãi, trong lòng thầm nghĩ: “Cuối cùng chuyện kia vẫn xảy ra. Ừm, không biết lão sư tỷ tỷ nàng ấy... Có gặp nguy hiểm gì không?”

Dù Trần Càn Lục biết đời trước lão sư tỷ không chết trong tay ma tu kia, nhưng chung quy có tình cảm phu thê mấy chục năm nên vẫn không tránh khỏi có chút lo lắng. Chỉ là tu vi của hắn quá thấp, căn bản không thể dính vào chuyện này.

Lão sư tỷ tốt xấu gì cũng là đại tu sĩ Kim Đan, hắn chỉ là tu sĩ Luyện Khí tầng một nhỏ bé, chẳng lẽ còn có thể chơi trò anh hùng cứu mỹ nhân chắc?

Trần Thanh thấy trong tay hắn có bảy món “pháp bảo”, không nhịn được mà nói: “Nhà chúng ta bán pháp bảo, ngươi cần gì phải ra ngoài mua? Đây không phải là tiêu tiền lung tung sao?”

Nói xong câu này mặt Trần Thanh hơi đỏ lên, nàng cũng biết, hai người cũng chỉ là tụ lại vậy thôi, không thể nói là có tình cảm đặc biệt gì, huống chi vẻ ngoài của Trần Càn Lục cũng chỉ mới hơn mười tuổi, sao có thể quản giáo tốt được?

Chỉ là trong lòng vẫn có chút không cam, còn thầm nghĩ: “Muốn mua pháp bảo sao không mua từ chỗ ta?”

Nét mặt Trần Càn Lục ngại ngùng, nói: “Người bán vội vàng bán sang tay nên mấy món này rất rẻ, cũng chỉ tốn chút phù tiền thôi. Ta nghĩ Trần tỷ tỷ luyện chế pháp bảo rất vất vả, muốn thử mua rẻ bán đắt, nếu có thể bán đi chẳng phải có thể giúp Trần tỷ tỷ đỡ vất vả hơn chút sao.”

Lúc này, sắc mặt Trần Thanh mới chuyển biến tốt đẹp hơn chút, nàng tiện tay lấy thanh đoản đao kia, thử rút ra xem chất lượng thế nào, nhưng làm cách nào cũng không rút ra được.

Mặt Trần Càn Lục đỏ lên, thầm nghĩ: “Ta còn tưởng ít nhất cũng là một món phàm binh, không ngờ chỉ là loại hàng mẫu, chỉ sợ là một thể với vỏ đao, ngay cả lưỡi đao cũng không có.”

Trần Thanh không thể rút thanh đoản đao này ra, trong lòng cũng sinh nghi ngờ, hỏi: “Sao đao này lại không rút ra được?”

Trần Càn Lục vẫn không chịu hết hi vọng, nhận lấy rồi thúc giục Thanh Đế Giáp Ất Quyết, dùng sức kéo một cái, chỉ thấy một tia kim quang hồng nhạt theo đó mà bắn ra.

Rút đao ra, trong lòng Trần Càn Lục lại lạnh đi, không còn ôm chút may mắn nào nữa.

Tên của Thanh Loan đúng như ý nghĩa, ánh đao xanh xanh, khi ra khỏi vỏ nghe nói có tiếng phượng hót, dù thế nào cũng không thể là ánh đao màu vàng kim được.

Hắn nhìn chằm chằm thanh đoản đao, trên đó mơ hồ có một luồng kim hà lưu chuyển, trên lưỡi đao còn khắc hai chữ minh văn - Vọng Thiện!

Trần Thanh lập tức vui mừng kêu lên: “Thanh đao này phẩm chất tốt như vậy tuyệt đối không thể là pháp bảo cấp bậc Thế Kiếm, tất là phi kiếm nghiêm chỉnh, chỉ là không có tâm pháp tế luyện, cũng không biết có bán được không!”

“Không đúng, phi đao phẩm chất như vậy sao lại chỉ có mấy miếng phù tiền?”

Trần Càn Lục nhất thời có chút xấu hổ, ngượng ngùng nói: “Sợ tỷ tỷ trách tội nên báo giá thấp đi chút.”

Trần Thanh cười lạnh một tiếng, lườm hắn một cái rồi quay người rời đi.

Nữ tu gia thầm nghĩ: “Chung quy cũng chỉ là tạm thời tụ lại, người ta đề phòng mình cũng là lẽ đương nhiên.”

Dù nghĩ thế nhưng trong lòng Trần Thanh vẫn có chút khó chịu, nàng vốn không tham đồ của người khác, không cần thiết phải che giấu nàng như vậy chứ? Nói đồ mua giá cao thành chỉ có mấy miếng phù tiền?

Một thanh phi đao cấp bậc “Thế Kiếm”, không có mấy nghìn miếng phù tiền nhất quyết không thể mua được, thậm chí mấy nghìn phù tiền cũng chưa chắc đã đủ, giá cả sợ là phải dùng linh thạch để tính.

Một thanh phi kiếm dù là cấp bậc thấp nhất đi nữa thì giá cả cũng phải tính bằng linh thạch, từ trăm viên trở lên.

Trần Thanh vẫn luôn hoài nghi Trần Càn Lục che giấu tu vi, nhưng không ngờ tiểu tử này lại ẩn giấu sâu như vậy! Trong lúc tức giận, nàng lại có chút mừng thầm, Trần Càn Lục có thân gia phong phú như vậy tu vi tất sẽ vô cùng “lợi hại”, chưa biết chừng chính là đại tu gia Luyện Khí tầng sáu tầng bảy trở lên, đủ để che chở nàng tạm thời không sầu lo.

Còn về chuyện sau này, Trần Thanh cũng không cho rằng mình và Trần Càn Lục có thể có sau này.