Tục Tiên

Chương 42. Thiên Ma Chính Tông!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lúc này Trần Càn Lục dựa vào hai chân chạy ra ngoài chưa được bao xa, bỗng nhiên thân thể nhẹ bẫng, toàn thân bị người ta xách lên, hắn quay đầu nhìn lại, thấy hai gương mặt quen thuộc, tuy không phải Nam Thi Hành và Âu Dương Thác nhưng vẫn kinh hồn táng đảm như cũ.

Hiện tại hắn đã biết hai thiếu nữ này là môn hạ của đại ma đầu, rơi vào trong tay Ngộ Tiên Tông chỉ có đường chết, rơi vào tay người của đại ma đầu sao có thể có chữ “sống” đây?

Vọng Thiện nhanh nhẹn đáp xuống đỉnh đầu Trần Càn Lục, dựng thẳng đứng lên, như thể một cái sừng, hừ hừ khẽ rung, dáng vẻ cực kỳ đắc ý.

Sư tỷ vươn tay, muốn nắm lấy thanh phi đao Tiên gia này, Vọng Thiện lại phát ra tiếng rít du dương như đang cảnh cáo nàng ta, bàn tay nhỏ bé đừng có sờ loạn.

Vọng Thiện đại gia nó đây không phải thứ đao vớ vẩn, không cho ai được sờ lung tung.

Sư tỷ không dám vươn tay ra nữa, nàng ta biết uy lực của thanh phi đao Tiên gia này, bèn nói với sư muội: “Chúng ta tìm một ngọn núi hoang gần đây rồi hỏi qua lai lịch của hắn xem!”

Sư muội cũng cực kỳ tò mò, nói: “Gần đó có một ngọn núi Ngọa Ngưu, chúng ta qua đó tìm một sơn động, hỏi thăm kỹ càng.”

Lời hai nàng nói rơi vào tai Trần Càn Lục, lập tức biến thành - Tìm một nơi yên tĩnh, tra tấn nghiêm mật. Đầu óc hắn bị dọa đến mức vận chuyển nhanh gấp bảy - tám lần, chỉ là làm người ba kiếp nhưng hắn cũng không có cách gì, trong lúc nhất thời vẫn không nghĩ ra được cách thoát thân.

Hai nàng dẫn Trần Càn Lục đến núi Ngọa Ngưu gần đó, quả nhiên đã tìm được một sơn động.

Sư tỷ thả Trần Càn Lục xuống, khúc khích cười nói: “Đạo hữu không cần phải sợ, chúng ta tu chính là Thiên Ma chính tông...”

Trần Càn Lục lại càng sợ hãi.

Phải biết rằng, trên đời này chỉ có một loại Thiên Ma chính tông, đó chính là giam cầm Thiên Ma, luyện hóa Thiên Ma, hóa thành pháp lực của bản thân.

Nói cách khác, Thiên Ma chính tông còn đáng sợ hơn bất cứ loại ma tu nào khác.

Ma tu còn lại, bất kể là tu pháp môn gì, bất kể tà ác cỡ nào thì đại khái vẫn là người, nhưng Thiên Ma chính tông... lại là ma, là Thiên Ma, đã không phải con người nữa.

Sư muội thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Càn Lục chuyển thành màu trắng bệch, rõ ràng hắn đã biết Thiên Ma chính tông đại biểu cho cái gì, nàng dịu dàng cười nói: “Không ngờ ngươi cũng biết thế nào là Thiên Ma chính tông! Quả nhiên có chút lai lịch, chẳng trách Vọng Thiện lại tìm ngươi để nương tựa.”

Nàng đưa tay ấn lên bả vai Trần Càn Lục, truyền một tia ma khí vào, nét mặt lập tức lộ vẻ kinh ngạc, hỏi: “Sao ngươi lại biết Thanh Đế Giáp Ất Quyết?”

Trần Càn Lục thầm kêu khổ, nếu hắn chỉ vùi đầu khổ tu thì chắc chắn không ai có thể nhận ra hắn tu luyện công pháp gì, nhưng rơi vào tay Ngộ Tiên Tông hoặc là hai vị truyền nhân của Thiên Ma chính tông này, người ta tùy tiện dùng cách nào đó cũng có thể dò ra nội tình của hắn.

Đầu óc Trần Càn Lục điên cuồng xoay bảy tám vòng, nghĩ ra được mười mấy lý do để biện giải, đang muốn chọn một cách “nói dối” nào đó cho qua chuyện, đột nhiên lại nghe sư muội nói tiếp: “Thôi, không hỏi ngươi nữa.”

“Đạo hữu hẳn cũng có chút bí mật, đã vậy thì tỷ muội chúng ta không tìm hiểu nữa.”

Trần Càn Lục lập tức cảm thấy, mình tốn sức nghĩ ngợi là thừa, hắn sờ lên Vọng Thiện dựng đứng trên đỉnh đầu, biết không thể nào vứt bỏ thanh phi đao này được, cũng chỉ có thể là chấp nhận số phận.

Dù sao chỉ cần không cố gắng khống chế Vọng Thiện đao này, cũng sẽ không phải trải nghiệm thống khổ giống như đi qua mười tám tầng địa ngục, luân hồi một lần nữa.

Lúc này dù xương cốt, gân thịt toàn thân hắn vẫn còn mơ hồ đau đớn, nhưng dù sao không thật sự bị thương, cũng đã khôi phục đôi chút.

Sư tỷ trầm ngâm một lát, thầm nghĩ: “Phải đưa đứa trẻ này về cho sư tôn.”

“Có điều lão nhân gia đang đấu pháp với người của Ngộ Tiên Tông, không thể phân tâm, trước tiên tỷ muội chúng ta cứ dẫn theo bên người đã.”

Nàng thấy sư muội nháy mắt ra hiệu với mình, trong lòng kinh ngạc, bên tai lập tức nghe được sư muội thi triển Thiên Ma bí pháp truyền âm: “Đứa trẻ này có chút cổ quái, hắn chỉ có một linh mạch, tư chất vô cùng thấp kém, sao có thể được Vọng Thiện tán thành chứ?”

Sư tỷ cũng rất đỗi kinh ngạc, thầm nghĩ: “Một linh mạch, vậy chẳng phải là tiêu chuẩn của đệ tử tạp dịch sao?”

Nàng ta cũng đưa tay ấn lên trán Trần Càn Lục một cái, đưa vào một tia ma khí, lập tức cảm nhận được, thiếu niên này đúng là chỉ có một linh mạch.

Không, nói chính xác hơn thì chỉ có nửa linh mạch, bởi vì linh mạch này chính là tàn mạch.

Tư chất thấp kém như thế mà lại được Vọng Thiện “nhận chủ” thì càng lạ lùng.

Hai tỷ muội bàn bạc một hồi, sư tỷ nói với Trần Càn Lục: “Tỷ muội chúng ta thuộc môn hạ của Diêu sư, ta là Giang Ngưng Tuyết, sư muội ta là Tạ Trảm Nhu.”