Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Linh Môn nhìn ra được con cương thi này đạo hạnh cực sâu, hẳn là có người tu luyện tà pháp, tế luyện ra tà vật, không phải tự nhiên sinh thành, đánh ra một đạo lôi hỏa kia vốn cũng không ôm hy vọng quá lớn, chỉ muốn trước tiên oanh một cái, sau đó lại dùng pháp bảo hộ thân, lại không ngờ rằng con cương thi này không vượt qua nổi đòn đánh, chỉ một đạo lôi hỏa đã biến nó thành thẳng tắp bất động.
Gã biết lôi pháp của mình trình độ quá nông cạn, khẳng định là không đánh được con cương thi này, trong lòng có chút hồ nghi, nhưng chuyện đã đến nước này, cũng chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền.
Vừa nghe cương thi sắp bị đốt, thôn dân vốn đang xem náo nhiệt lại càng thêm hưng phấn.
Linh Môn đạo nhân tiện tay đốt một lá hỏa phù lên đống củi, lại khiến cho đám thôn dân kinh thán một hồi.
Phù pháp châm củi đốt lửa, càng đốt càng vượng, trên người cương thi cũng sinh ra ngọn lửa, thân thể bùng cháy tản ra một mùi hôi thối khó ngửi.
Bỗng nhiên nghe được một tiếng gào rú, cương thi vốn đã bị đốt, toàn thân chợt co quắp, thân thể mềm nhũn như sợi mì, không ngừng run run, vô cùng quỷ dị khó hiểu, tựa như muốn nhảy lên, thương sinh hại mệnh, làm cho đám hương thân đang vây xem kinh hô liên tục, tứ tán chạy đi.
Thôn dân chạy xa một chút, lại thấy con cương thi này dường như có làm thế nào cũng không dậy nổi, lá gan lại biến lớn, có người nhặt lên một nhánh cây, còn muốn đi chọc hai cái.
Linh Môn khẽ nhíu mày, cũng không quát bảo thôn dân dừng lại, chỉ thầm nghĩ: "Con cương thi này bỗng nhiên xao động như vậy, chỉ sợ là tà tu tế luyện vật này đã dùng bí pháp thúc giục."
"Tà tu kia tế luyện tế luyện con cương thi này, còn bỏ mặc nó ở tại Trần gia thôn đả thương người, khẳng định là không nỡ ném đi như vậy, hơn phân nửa là sẽ xuất thủ."
Cầu sưu tầm, cầu đầu tư, cầu nguyệt phiếu...
“Con cương thi này đã bị phù lục của ta âm thầm trấn trụ, không thể làm hại ai được nữa, cũng có nghĩa là có thể mượn nó để dẫn ra tên tà tu đang âm thầm ẩn nấp đằng sau kia. Tà tu cỡ này cũng không biết có yêu pháp gì, cần phải hết sức chăm chú để tránh bị áp chế...”
Đúng lúc này, một giọng nói thê lương vang lên: “Linh Môn, ngươi dám phá hỏng chuyện tốt của ta, còn muốn ám toán ta, thù này sao có thể không báo?” Chỉ thấy một đám khói đen bao bọc hai cây đinh đen rất dài, từ bên ngoài tường viện nhà họ Trần bay tới thẳng về phía Linh Môn.
Linh Môn sớm đã đề phòng, từ tay áo bay ra một chiếc lục lạc, vang lên hai tiếng leng keng, hai cây đinh màu đen kia thoáng chậm lại chừng một giây, kẻ ẩn nấp bên ngoài tường viện vội vàng kêu gọi hai cây đinh màu đen kia trở về, lại vận chân khí một hồi, lúc này mới đánh ra một lần nữa.
Hai kẻ một ở trong viện, một ở ngoài viện, cứ thế đấu pháp với nhau.
Kiếp trước, Trần Càn Lục cũng là tu gia, có thể nói là kinh nghiệm phong phú hơn Linh Môn nhiều, hắn có thể nhìn ra được, sở dĩ con cương thi kia không dậy nổi không chỉ vì bị phù lục của Linh Môn trấn trụ, mà còn vì xương cốt toàn thân đều đã bị người ta đánh nát, cho nên nó mới mềm nhũn như vậy.
Hắn cũng nhìn ra con cương thi này đang bị người thúc giục, tiếp theo vị tà tu đang âm thầm ẩn nấp kia tất nhiên sẽ ra tay, lo mình gặp tai bay vạ gió, hắn vội vàng lui về phía sau hai bước, có ý muốn quay về phòng.
Lúc này, thấy hai người đều thúc giục pháp khí, bắt đầu đấu pháp, trong lòng ngược lại đã ổn định hơn chút, lại thầm nghĩ: “Thì ra không phải nhân vật lợi hại gì.”
Phải biết rằng, chỉ khi đạt tới cảnh giới “Ngưng Khí Nhập Khiếu” – Luyện Khí tầng thứ ba mới có thể cách không thúc giục pháp bảo. Luyện Khí tầng hai không thể thúc giục pháp bảo, chỉ tương đương với võ gia sử dụng ám khí, “đánh” pháp bảo ra. Tuy cũng có thể mượn dùng đặc điểm linh dị của bản thân pháp bảo, từ đó thao túng một phen, nhưng chỉ cần chân khí tiết ra một chút là pháp bảo sẽ rơi xuống đất, sau khi đánh ra một kích phải nhanh chóng thu hồi lại.
Hai người đang đấu pháp đều là Luyện Khí tầng hai, tu vi Linh Môn xấp xỉ với Trần Càn Lục đời trước, cũng chỉ là Luyện Khí tầng hai mà thôi, có điều tuổi gã trẻ hơn, thiên phú tốt hơn, tu luyện công pháp cao minh hơn, tiền đồ cũng càng rộng lớn hơn, công lực của tên tà tu kia dường như cũng tương tự với Linh Môn.
Đấu pháp bực này rất bất tiện, bằng không Linh Môn lắc chuông bạc cũng không đến mức không thể ép đối phương thu hồi Hắc Cẩu Đinh.
Lắc chuông bạc có thể chấn động chân khí, nếu tà tu ra tay liều mạng, đánh Hắc Cẩu Đinh tới, cho dù có thể gây thương tổn đến Linh Môn, nhưng chân khí tản ra, hai cây Hắc Cẩu Đinh này cũng không thể thu về được nữa.
Kiếp trước, Trần Càn Lục khổ sở tu hành, nhưng thọ đến tám mươi sáu tuổi thì đã đi đời nhà ma, cũng không thể tu luyện đến Luyện Khí tầng ba, chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới “Nấu Dịch Thành Khí” – Luyện Khí tầng hai, đến nay nghĩ tới trong lòng vẫn còn phiền muộn.