Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Đây là một đoạn đường ít người qua lại, là con đường bên ngoài bãi đỗ xe phía sau trung tâm thương mại. Dưới đèn đường, ba chiếc camera bao trùm, Giang Niên thò tay vào túi, dùng phím tắt mở ghi âm.
“Được, nói tại đây đi, nói xong tôi còn về nhà.”
“Chỗ này…” Chu Ngọc Đình nhìn thoáng qua Từ Thiển Thiển, mặt lộ vẻ do dự: “Bạn học, có thể tránh một chút không, chỉ cần 5 phút thôi.”
Giang Niên vừa định nói gì, Từ Thiển Thiển đã lùi lại vài mét, khoanh tay nhìn hai người.
“Hai người nói đi.”
Giang Niên: “…”
Chu Ngọc Đình mặt mũi ngây thơ trong sáng, dáng người cao gầy, giờ phút này lại có vẻ hơi chật vật dưới ánh đèn đường. Khẽ mở miệng, còn chưa lên tiếng mà vành mắt đã đỏ lên.
“Chủ nhiệm đã nói chuyện với tớ về vấn đề đổi lớp, điểm số của tớ vừa đủ. Nhưng cả lớp chỉ có một suất, tớ biết trước kia cậu có hiểu lầm với tớ… Thế nhưng tớ rất cần cơ hội đổi lớp này, Giang Niên, tớ xin cậu.”
“Dù cậu không đổi lớp, cũng có thể dễ dàng đỗ vào trường đại học tốt. Tớ thì không được, tớ thật sự rất muốn vào Lộ Đại, tớ chỉ có một cơ hội này thôi.”
Giang Niên bình thản nhìn nàng, đèn đường kéo dài bóng của hắn, đôi mắt cụp xuống: “Cậu cản tôi lại, chỉ để nói mấy câu này?”
“Ừm, Giang Niên, chỉ có cậu mới có thể giúp tớ.” Chu Ngọc Đình đã khóc, một dòng nước mắt trượt xuống khỏi khuôn mặt trắng nõn, nhìn qua điềm đạm đáng yêu.
“Liên quan gì đến tôi?”
“Gì cơ?”
“Tôi nói, liên quan gì đến tôi?” Giang Niên ngẩng đầu, mặt không thay đổi nhìn nàng, có thể thấy được vẻ kinh ngạc hiện lên trên khuôn mặt điềm đạm đáng yêu của nàng.
“Ước mơ của cậu là ước mơ của cậu, liên quan gì đến việc tôi đổi lớp. Nếu như chúng ta là bạn, vấn đề này còn có thể nói, chỉ tiếc…”
“Chúng ta vẫn là bạn mà, hiện giờ tớ chỉ muốn học tập, còn chưa muốn yêu đương.” Chu Ngọc Đình vội vàng nói: “Chúng ta có thể làm bạn thân trước.”
“Giang Niên, trước kia cậu thích tớ đúng không?”
“Thi đại học xong, tớ sẽ cân nhắc làm bạn gái cậu, có được không?”
“Giúp tớ một lần đi, được không, van cậu mà.” Chu Ngọc Đình lại chảy nước mắt, khóc bù lu bù loa dưới ánh đèn đường: “Giang Niên, tớ thật sự không biết…”
“Hu hu… Tớ thật sự không biết nên làm gì bây giờ!”
Nói xong, Chu Ngọc Đình còn muốn bắt lấy tay Giang Niên, lại bị hắn tránh đi. Nàng sững sờ nhìn vào bàn tay mình, gió đêm thổi tung mái tóc dài.
“Giang Niên… Xin cậu mà!”
Cách đó không xa, Từ Thiển Thiển không nghe rõ lắm, nhưng có thể nhìn thấy Chu Ngọc Đình vừa khóc vừa động tay dưới ánh đèn. Chẳng biết vì sao, nội tâm nàng lập tức ngũ vị tạp trần.
Dưới đèn đường, Giang Niên kéo dài khoảng cách với Chu Ngọc Đình, ánh mắt bình tĩnh.
“Lớp phó, xin tự trọng.”
Sắp hết 5 phút rồi, hắn cũng không muốn kéo dài thời gian.
Toàn nói lời nhảm nhí, còn thi đại học xong liền làm bạn gái của mình? Coi mình là kẻ ngốc à, liếm cô một năm, chờ thi đại học xong liền nhìn cô đi thuê phòng với người khác à?
Uống bao nhiêu mới dám nói mấy lời này?
Mở IP ra xem, có phải ở Đôn Hoàng không!
Người mặt dày đến mức nào mới có thể nói ra mấy câu như nhường suất này? Ai hỏi ước mơ của cô, cô học Lộ Đại hay là đại học gà rừng ở thì cũng liên quan mẹ gì đến tôi?
Còn mẹ nó cân nhắc làm bạn gái tôi, cô cho đây là nguyện vọng số một trong kỳ thi đại học à?
Đây con mẹ nó là tiếng người sao?
“Tớ nói thật mà, Giang Niên, ta thật sự rất cần cơ hội này.” Mắt Chu Ngọc Đình lại sắp sửa rơi trân châu: “Nếu cậu không tin, chúng ta có thể âm thầm hẹn hò trước.”
“Fuck, không cần, lớp phó này…” Giang Niên nghiêm túc nói: “Ngã một lần khôn hơn một lần, tôi sẽ không làm bạn với cậu nữa, tôi lựa chọn đổi lớp, cũng chính là vì muốn tránh xa cậu.”
“Cậu có thể tìm chủ nhiệm lớp để đòi hỏi đổi lớp, không cần cầu xin tôi. Về phần ước mơ của cậu, tôi chỉ muốn nói, tại sao cậu không nói trong hôm sinh nhật đi?”
“Tôi đã không thích cậu từ lâu rồi, hai tháng nay chắc cậu cũng cảm nhận được. Tôi không còn chút cảm giác nào với cậu, tôi chỉ muốn lên đại học rồi tìm mấy đàn chị xinh đẹp thôi.”
“Cậu thật sự… Không có chút hấp dẫn nào, cho nên không cần nhắc đến chuyện quá khứ nữa. Nhóm các cậu chơi với nhau rất vui cơ mà, ai chơi của người đấy đi.”
Nói xong, Giang Niên xoay người rời đi, không quay đầu lần nào.
Dưới đèn đường, Chu Ngọc Đình nước mắt chưa khô, cả người như bị sét đánh. Lời nói của Giang Niên vẫn quanh quẩn trong đầu nàng, càng nghĩ càng tủi thân.
Sao Giang Niên có thể như vậy, mình rõ ràng đã cúi đầu rồi!
Thậm chí còn nói, thi đại học xong sẽ cân nhắc làm bạn gái của cậu ta. Mình đã không thèm để ý đến sự trong sạch của con gái rồi, còn không chê cậu ta nghèo, cậu ta dựa vào cái gì…
Dựa vào cái gì mà nói không thích mình!
Tình yêu không phải là kính đang cho một nửa còn lại sao? Không phải đều cần trải qua thử thách sao?
Nếu như Giang Niên đã đi cùng Từ Thiển Thiển nghe thấy mấy câu này, hắn nhất định sẽ hộc máu.
Thử thách cái beep! Ngu xuẩn!
…